Chân dung của Carlo Acutis, người sắp được phong thánh, được giơ lên trong buổi tiếp kiến chung với Đức Giáo Hoàng Leo XIV vào ngày 30 tháng 7 năm 2025, tại Thành phố Vatican. (Ảnh: Daniel Ibáñez/EWTN News)


Sabrina Ferrisi, trên National Cathoilic Register, ngày 21 tháng 8 năm 2025, cho hay:

Antonia Acutis, mẹ của Carlo Acutis, vị thánh đầu tiên của thế hệ thiên niên kỷ, đã trò chuyện với Register vào ngày 20 tháng 8 về sự thánh thiện và ước mơ ơn gọi của con trai bà, cùng với các chủ đề khác, chẳng hạn như chứng tá chung của cậu (bao gồm đời sống cầu nguyện, phục vụ người nghèo và tình yêu chung dành cho toán học) với Chân phước Pier Giorgio Frassati, người sẽ được phong thánh cùng với Carlo vào ngày 7 tháng 9. Antonia nói: "Cả hai người họ đều tràn đầy Chúa Kitô".

Ý nghĩa của việc phong thánh cho con trai Carlo của bà và Pier Giorgio Frassati là gì?

Tôi không nghĩ rằng bất cứ điều gì trong cuộc sống là ngẫu nhiên, theo nghĩa là chính Thiên Chúa đã vận hành vạn vật.

Pier Giorgio Frassati là một chàng trai trẻ sống trước Carlo nhiều năm và qua đời ở tuổi 24. Anh qua đời vì giúp đỡ người nghèo và mắc bệnh bại liệt cấp tính. Carlo qua đời vì bệnh bạch cầu. Trong suốt cuộc đời mình, cháu cũng đã đến thăm người nghèo và người bệnh, đặc biệt là những người sống trên đường phố. Do đó, tình yêu dành cho người nghèo chắc chắn là một điểm tương đồng giữa Carlo và Pier Giorgio. Cả hai đều xuất thân từ những gia đình giàu có, nhưng họ luôn quan tâm đến người nghèo.

Carlo, giống như Pier Giorgio, có một tình yêu lớn dành cho Bí tích Thánh Thể. Pier Giorgio không có một gia đình sùng đạo. Mẹ của anh là người có tôn giáo, nhưng không giống như Pier Giorgio. Anh đi lễ và chầu Thánh Thể mỗi ngày. Vào mùa hè, Pier Giorgio thường đi lễ hàng ngày bằng cách lẻn ra ngoài cửa sổ. Chỉ có một Thánh lễ vào sáng sớm, và cậu bé thường dùng khăn trải giường để trèo xuống từ cửa sổ, tránh gây tiếng động đánh thức cha mẹ.

Cả Carlo và Pier Giorgio đều có chung một tình yêu dành cho Thánh Thể, tình yêu dành cho người nghèo và tình yêu dành cho Đức Trinh Nữ Maria. Tôi nghĩ rằng hai vị này là những hình mẫu mà chúng ta cần trong thời điểm đặc biệt này cho giới trẻ ngày nay.

Họ đã làm chứng nhân Kitô giáo như thế nào trong suốt cuộc đời mình?

Pier Giorgio thường nói: “Dobbiamo vivere, non vivacchiare,” nghĩa là “Chúng ta cần sống, chứ không phải chỉ sống qua ngày.” Đây là một câu nói đẹp.

Carlo và Pier Giorgio là những hình ảnh tương đồng: Họ đặt Thánh Lễ lên hàng đầu, tôn thờ Thánh Thể, giúp đỡ người khác — và trên hết là loan báo Tin Mừng.

Pier Giorgio đã có một sứ mệnh tông đồ cho người khác: với bạn bè ở trường đại học và người nghèo. Sứ mệnh tông đồ của Carlo được thực hiện thông qua internet với triển lãm về các phép lạ Thánh Thể đã đi khắp thế giới. Triển lãm này đang hoán cải nhiều người và giúp đỡ nhiều linh hồn.

Họ đã đáp lại lời kêu gọi của Chúa Kitô để ra đi loan báo Tin Mừng cho mọi người: trước hết bằng cách làm chứng trong đời sống cá nhân và trở thành những người truyền giáo tại nơi họ sống.

Cả Carlo và Pier Giorgio đều có rất nhiều bạn bè. Họ là những người mà người khác có thể vui vẻ và cười đùa cùng. Bà có nghĩ rằng sự thánh thiện là điều giúp mở rộng khả năng kết bạn của chúng ta không?

Chắc chắn, chúng ta càng kết hợp với Chúa Kitô và càng có đức ái, chúng ta càng trở nên hấp dẫn. Cả hai đều tràn đầy Chúa Kitô. Cả hai đều thực sự vui vẻ, thông minh và tràn đầy sức sống. Pier Giorgio thích đi bộ đường dài trên núi. Anh thường leo lên các đỉnh núi.

Tất nhiên, Pier Giorgio cũng có một số khuyết điểm, giống như tất cả chúng ta. Carlo cũng vậy. Cháu thích Coca-Cola và Nutella! Mỗi người đều có giới hạn của mình, bởi vì làm thánh không có nghĩa là trở thành siêu nhân. Điều làm nên sự khác biệt của họ là cả hai đều là những con người đấu tranh với những khuyết điểm của chính mình. Họ có thể sống những đức tính anh hùng.

Vậy nên, có lẽ một bài học mới mà chúng ta có thể học được từ Carlo và Pier Giorgio là hạnh phúc không đối lập với sự thánh thiện? Và biết đâu đó chính là kết quả trực tiếp của điều đó?

Trước đây, có thể đã có sự phóng đại trong các hình tượng thánh. Khi bạn nhìn thấy hình ảnh các vị thánh, họ dường như u sầu và có khuôn mặt buồn bã. Dường như để trở thành thánh thiện, bạn không thể hạnh phúc.

Nhưng tôi biết Padro Pio thường kể chuyện cười. Ngài có thể rất hài hước. Thánh Philip Neri luôn đùa giỡn. Các vị thánh không phải là người máy.

Một số vị thánh trải nghiệm những điều siêu nhiên như hiện ra. Những thứ có liên quan đến sự thánh thiện không?

Thông thường, trong trí tưởng tượng chung, sự thánh thiện dường như gắn liền với những lần hiện ra, thị kiến hoặc dấu thánh. Điều này sai lầm bởi vì những điều này là những ân sủng mà Thiên Chúa ban tặng một cách nhưng không, không phụ thuộc vào công trạng của bất cứ ai. Chính Thiên Chúa là Đấng ban tặng chúng.

Những ân huệ phi thường đôi khi có thể là một hạn chế. Thánh Ignatius thành Loyola đã nói, vào cuối đời, rằng ngài không muốn nhận được những ân huệ huyền bí này vì chúng làm giảm đi công trạng của ngài. Vì vậy, chúng ta không nên quá chú trọng vào điều này.

Sự thánh thiện nằm trong những điều bình thường; mang điều phi thường vào trong những điều bình thường. Đây chính là điều mà Carlo và Pier Giorgio đã làm.

Carlo thường nói về cuộc chiến tâm linh mà chúng ta phải tiến hành bên trong. Bà có thể giải thích điều này không?

Công đức của một người là khi họ yêu mến Thiên Chúa và tha nhân. Đó là sự thánh thiện. Đó là cố gắng sống cuộc đời mình với đức hạnh anh hùng.

Đức hạnh anh hùng là thái độ vững vàng của ý chí hướng đến điều thiện. Điều này có nghĩa là không cố ý phạm tội nhẹ. Thế giới đầy rẫy những Kitô hữu tầm thường, không tham gia vào một cuộc chiến tâm linh tốt đẹp. Như Carlo từng nói: "Chiến thắng hàng triệu trận chiến để làm gì nếu bạn không thể chiến thắng chính mình và những đam mê đồi trụy của mình?" …

Tôi phải chiến thắng cuộc chiến này. Bằng cách nào? Bằng một cuộc sống đức hạnh. Bằng phương tiện gì? Thiên Chúa đã ban cho tôi vô vàn phương tiện: trước hết là các bí tích, qua đó Người ban cho tôi ơn thánh hóa bản thân, trưởng thành trong sự thánh thiện, và trên hết là thanh tẩy tôi. Rồi chúng ta có lời cầu nguyện và Kinh Mân Côi, qua đó Thiên Chúa ban cho chúng ta biết bao ân sủng. Đức Mẹ đã hứa ban nhiều ân sủng qua Kinh Mân Côi tại Fatima và Lộ Đức. Rồi chúng ta có Lời Chúa, như một la bàn.

Thánh Gioan Bosco, để giúp những cô gái mại dâm hoán cải, thường đọc Thánh Vịnh dưới cửa sổ nhà họ. Nhiều người trong số họ đã hoán cải nhờ lời này. Hãy nhớ rằng, trong các buổi trừ tà, chính Lời Chúa được sử dụng.

Vì vậy, Thiên Chúa ban cho chúng ta tất cả những phương tiện này. Sự thánh thiện nằm ở việc sử dụng tất cả chúng.

Một điểm tương đồng khác giữa Carlo và Pier Giorgio là cả hai đều giỏi toán. Pier Giorgio học ngành kỹ thuật. Đức Giáo Hoàng Leo XIV tốt nghiệp đại học chuyên ngành toán. Mối liên hệ giữa đức tin Công Giáo và thế giới toán học và khoa học là gì?

Khoa học nằm trong tầm tay chúng ta. Thiên Chúa đã ban cho chúng ta nhiều món quà trí tuệ để khám phá sự kỳ vĩ của tạo hóa, điều mà Người biết rõ vì chính Người đã tạo ra nó. Toán học là một trong những môn khoa học cho phép chúng ta đạt được nhiều điều. Tất nhiên, toán học không nên trở thành một thần tượng. Pier Giorgio có năng khiếu này [về toán]. Carlo có năng khiếu lập trình máy tính vì cháu là một thiên tài máy tính. Cháu đã sử dụng C++ và Java từ năm 9 tuổi, khi cậu ấy đã đọc được sách giáo khoa lập trình máy tính mà chúng tôi mua từ Đại học Bách khoa Milan. Cháu đã tạo ra các chương trình thống kê cho cha mình, một người làm bảo hiểm. Đó là một điều gì đó đáng kinh ngạc. Nhưng trên hết, cháu sử dụng kỹ năng lập trình của mình để truyền giáo.

Ngoài lập trình máy tính, ước mơ tương lai của Carlo là gì?

Cháu nghĩ đến việc trở thành một linh mục. Trước khi mất, cháu đã hỏi tôi nghĩ gì về ý tưởng này. Cháu cũng đã hỏi bà của cháu. Tôi tin rằng đó là ý định của cháu. Hơn nữa, cháu muốn trở thành một giáo lý viên. Điều này phát xuất từ cháu một cách tự phát. Chắc chắn cháu đã nhận được một ơn gọi.

Nhiều người trẻ ngày nay đã rời bỏ đức tin Công Giáo, ngay cả khi họ được nuôi dưỡng trong các gia đình Công Giáo. Tại sao điều này lại xảy ra?

Sơ Lucia ở Fatima nói rằng trận chiến cuối cùng của ma quỷ sẽ là chống lại các gia đình và các linh mục. Chỉ cần nhìn vào số lượng người đã rời bỏ dòng tu của họ hoặc nhìn vào các gia đình và thấy bao nhiêu vụ ly hôn và ly thân đã xảy ra. Gia đình không còn là nơi đức tin được nuôi dưỡng và phát triển nữa. Phần lớn các gia đình Công Giáo dường như đã từ bỏ hoàn toàn nỗ lực truyền bá đức tin.

Rồi còn có mối nguy hiểm từ nội dung khiêu dâm. Điều này rất nghiêm trọng. Các bậc cha mẹ để con cái mình trước màn hình: điện thoại thông minh và máy tính. Các bé trai và bé gái truy cập vào những trang web này và không ai kiểm soát chúng. Không có rào cản nào cả.... Điều này đang xảy ra trên khắp thế giới. Chúng ta có thể tưởng tượng được sự tàn ác mà nó đang gây ra trong tâm trí trẻ em. Nó hủy hoại đời sống tình cảm của chúng. Điều này rất nguy hiểm và cha mẹ không bảo vệ con cái mình. Có một số cha mẹ đặt ra giới hạn và kiểm soát. Nhưng cha mẹ cần phải kiểm soát chặt chẽ hơn. Họ không thể hời hợt trong những vấn đề này.

Gương sáng của Carlo và Pier Giorgio có thể làm gì?

Khi những đứa trẻ này tìm hiểu về một người như Carlo hay Pier Giorgio, chúng sẽ suy gẫm. Triển lãm của Carlo đã chạm đến cuộc sống của nhiều người trên khắp thế giới. Bạn thấy một Mình Thánh Chúa biến thành xác thịt. Đây là điều khiến mọi người xúc động sâu sắc. Vì vậy, những việc Carlo đã làm đang mang lại rất nhiều kết quả. Có những nhóm cầu nguyện cho Carlo trên khắp thế giới. Tất nhiên, điều này dành cho những người trẻ có đời sống tâm linh. Tuy nhiên, ngay cả một người không có đức tin cũng có thể đọc về triển lãm này và có thể trở nên tò mò và bắt đầu suy gẫm. Có lẽ nó gieo một hạt giống vô hình, và, từ từ, nó len lỏi qua những bụi cây gai. Có lẽ một bông hoa sẽ nở rộ. Đó là hy vọng của tôi.

Bà sẽ sống khoảnh khắc này như thế nào khi con trai bà, Carlo, được phong thánh?

Đây là khoảnh khắc đỉnh cao của một hành trình dài. Carlo là một vị thánh, chúng tôi tin chắc. Chính Giáo hội sẽ chính thức tuyên bố điều đó. Những người sùng kính Carlo rất vui mừng. Sau đó, họ có thể đặt tên nhà thờ theo tên Carlo. Điều này chỉ có thể được thực hiện sau khi được phong thánh. Điều quan trọng là những gì Carlo đã làm từ thiên đàng, đặc biệt là trong việc đáp lại những lời cầu nguyện cho sự hoán cải, vốn là những ân huệ quan trọng nhất bởi vì đây là điều quan trọng cho sự sống đời đời.