Theo tin Tòa Thánh, nhân buổi tiếp kiến chung nói trên, Đức Leo XIV đã trình bầy bài giáo lý hàng tuần của ngài về “Chu kỳ Giáo lý – Năm Thánh 2025. Chúa Giêsu Kitô, niềm hy vọng của chúng ta. III. Lễ Vượt Qua của Chúa Giêsu. 4. Cuộc bắt giữ. "Các ngươi tìm ai?" (Ga 18:4)”. Sau đây là bản dịch bài giáo lý của ngài, gồm cả lời thăm hỏi và kêu gọi hòa bình, dựa vào bản tiếng Pháp của Tòa Thánh:

Vatican Media


Anh chị em thân mến,

Hôm nay chúng ta suy gẫm về một cảnh tượng đánh dấu khởi đầu Cuộc Khổ Nạn của Chúa Giêsu: khoảnh khắc Người bị bắt trong Vườn Ô-liu. Thánh Sử Gioan, với sự sâu sắc thường thấy, không khắc họa một Chúa Giêsu sợ hãi, chạy trốn hay lẩn trốn. Trái lại, ngài cho chúng ta thấy một con người tự do, tiến lên và lên tiếng, đối đầu bằng ánh mắt mở rộng giờ phút lúc ánh sáng của tình yêu vĩ đại nhất có thể được mặc khải.

"Chúa Giêsu biết tất cả những gì sắp xảy đến cho mình, nên tiến đến và nói với họ: 'Các ngươi tìm ai?'" (Ga 18:4). Chúa Giêsu biết. Nhưng Người quyết định không lùi bước. Người tự hiến mình. Không phải vì yếu đuối, mà vì yêu thương. Một tình yêu trọn vẹn, chín chắn đến nỗi không sợ bị từ chối. Chúa Giêsu không bị bắt: Người để mình bị bắt. Người không phải là nạn nhân của một vụ bắt giữ, nhưng là tác giả của một món quà. Cử chỉ này thể hiện niềm hy vọng cứu rỗi cho nhân loại chúng ta: biết rằng, ngay cả trong những giờ phút đen tối nhất, chúng ta vẫn có thể tự do yêu thương đến cùng.

Khi Chúa Giêsu đáp: "Chính Ta đây. Chính Ta đây", những người lính ngã xuống đất. Đoạn văn này thật mầu nhiệm bởi vì câu nói này, trong mặc khải Kinh Thánh, gợi nhớ đến chính danh xưng của Thiên Chúa: "Ta là Đấng tự hữu". Chúa Giêsu cho thấy sự hiện diện của Thiên Chúa thể hiện chính xác nơi nhân loại trải nghiệm bất công, sợ hãi và cô đơn. Chính nơi đó, ánh sáng đích thực sẵn sàng chiếu rọi mà không sợ bị nhấn chìm bởi bóng tối đang lan rộng.

Giữa đêm tối, khi mọi thứ dường như sụp đổ, Chúa Giêsu cho thấy rằng niềm hy vọng Kitô giáo không phải là một lối thoát, mà là một quyết định. Thái độ này là kết quả của một lời cầu nguyện sâu sắc, trong đó chúng ta không cầu xin Thiên Chúa tránh khỏi đau khổ, nhưng xin Người ban cho chúng ta sức mạnh để kiên trì trong tình yêu, ý thức rằng sự sống được ban tặng vì tình yêu không thể bị bất cứ ai lấy mất khỏi chúng ta.

“Nếu các ngươi tìm Ta, thì hãy để cho họ đi” (Ga 18:8). Vào lúc bị bắt, Chúa Giêsu không quan tâm đến sự cứu rỗi của chính mình: Người chỉ muốn các bạn hữu được ra đi yên ổn. Điều này chứng tỏ sự hy sinh của Người là một hành động yêu thương đích thực. Chúa Giêsu để cho lính canh bắt giữ và giam cầm mình chỉ để họ cho các môn đệ được tự do.

Chúa Giêsu đã sống mỗi ngày của cuộc đời Người trong sự mong đợi giờ phút bi thảm và cao cả này. Vì vậy, khi giờ phút ấy đến, Người có đủ sức mạnh để không tìm cách trốn thoát. Trái tim Người biết rõ rằng việc hy sinh mạng sống vì tình yêu không phải là một thất bại, nhưng nó mang trong mình một sự sinh sôi nảy nở kỳ diệu. Giống như hạt lúa mì, khi rơi xuống đất, không nằm trơ trọi một mình, mà chết đi và sinh hoa kết trái.

Chúa Giêsu cũng băn khoăn trước con đường dường như chỉ dẫn đến cái chết và sự kết thúc. Nhưng Người cũng tin chắc rằng chỉ có một mạng sống đã mất vì tình yêu mới cuối cùng được tìm thấy lại. Đây chính là nơi của hy vọng đích thực: không phải trong nỗ lực trốn tránh nỗi đau, mà là trong niềm tin rằng, ngay cả trong nỗi đau khổ bất công nhất, vẫn ẩn chứa hạt giống của sự sống mới.

Còn chúng ta thì sao? Chúng ta thường bảo vệ cuộc sống, kế hoạch, sự chắc chắn của mình đến mức không nhận ra rằng, khi làm như vậy, chúng ta vẫn cô đơn. Luận lý của Tin mừng thì khác: chỉ những gì được ban tặng mới phát triển; chỉ tình yêu trở nên vô điều kiện mới có thể khôi phục niềm tin, ngay cả khi mọi thứ dường như đã mất.

Tin mừng Mác-cô cũng kể cho chúng ta về một chàng trai trẻ, khi Chúa Giêsu bị bắt, đã chạy trốn trần truồng (Mc 14:51). Đó là một hình ảnh bí ẩn nhưng gợi cảm xúc sâu sắc. Chúng ta cũng vậy, khi cố gắng theo Chúa Giêsu, chúng ta trải qua những khoảnh khắc bị bất ngờ và bị tước mất sự chắc chắn của mình. Đây là những khoảnh khắc khó khăn nhất, khi chúng ta bị cám dỗ từ bỏ con đường Tin mừng, bởi vì tình yêu dường như là một hành trình bất khả thi. Tuy nhiên, chính chàng trai trẻ, ở cuối Tin mừng, đã loan báo sự phục sinh cho những người phụ nữ, không còn trần truồng nữa, nhưng đã mặc áo trắng.

Đó là niềm hy vọng của đức tin chúng ta: tội lỗi và sự do dự của chúng ta không ngăn cản Thiên Chúa tha thứ cho chúng ta và khôi phục trong chúng ta khát khao theo Người một lần nữa, để chúng ta có khả năng hiến dâng cuộc đời mình cho người khác.

Anh chị em thân mến, chúng ta cũng hãy học cách phó thác bản thân cho thánh ý Chúa Cha, để cuộc sống của chúng ta trở thành lời đáp trả cho những điều tốt đẹp đã nhận được. Trong cuộc sống, việc kiểm soát mọi thứ chẳng có ích gì. Tất cả những gì chúng ta cần làm là chọn yêu thương một cách tự do mỗi ngày. Đây chính là niềm hy vọng đích thực: biết rằng, ngay cả trong bóng tối của thử thách, tình yêu của Thiên Chúa vẫn nâng đỡ chúng ta và cho phép hoa trái của sự sống vĩnh cửu chín muồi trong chúng ta.

Lời Kêu gọi

Cuối buổi Tiếp kiến Chung, Đức Thánh Cha đã đưa ra những lời kêu gọi sau đây:

Thứ Sáu tuần trước, chúng ta đã đồng hành với anh chị em chúng ta đang đau khổ vì chiến tranh bằng lời cầu nguyện và việc ăn chay. Hôm nay, tôi xin nhắc lại lời kêu gọi khẩn thiết của tôi tới các bên liên quan và cộng đồng quốc tế, hãy Chấm dứt xung đột tại Đất Thánh, nơi đã gây ra biết bao nỗi kinh hoàng, tàn phá và chết chóc.

Tôi khẩn cầu tất cả các con tin được trả tự do, một lệnh ngừng bắn vĩnh viễn được nhất trí, việc tiếp cận an toàn các nguồn viện trợ nhân đạo được tạo điều kiện thuận lợi, và luật nhân đạo được tôn trọng đầy đủ, đặc biệt là nghĩa vụ bảo vệ thường dân và việc cấm trừng phạt tập thể, sử dụng vũ lực bừa bãi, và cưỡng bức di dời dân chúng. Tôi đồng tình với Tuyên bố chung của các Thượng phụ Chính thống giáo Hy Lạp và Latinh tại Jerusalem, những vị hôm qua đã kêu gọi "chấm dứt vòng xoáy bạo lực này, chấm dứt chiến tranh và ưu tiên cho lợi ích chung của người dân".

Chúng ta hãy cầu xin Đức Maria, Nữ Vương Hòa bình, nguồn an ủi và hy vọng: xin lời chuyển cầu của Mẹ mang lại hòa giải và hòa bình cho vùng đất thân yêu này!

Lời thăm hỏi

[Trong số các tín hữu tham dự Buổi Yết kiến chung có các nhóm nói tiếng Pháp sau đây:

Từ Pháp: các chủng sinh từ Giáo phận Meaux, cùng với Đức Cha Jean-Yves Nahmias; Nhóm thanh thiếu niên từ giáo xứ Verneuil-sur-Avre; Nhóm các quan chức dân cử từ Paris; Hội viên Dòng La San.

Từ Canada: Nhóm thanh thiếu niên với Đức Hồng Y Gérald Cyprien Lacroix, Tổng Giám mục Québec.]

Tôi thân ái chào mừng các tín hữu hành hương nói tiếng Pháp, đặc biệt là các tín hữu đến từ Canada và Pháp. Anh chị em thân mến, chúng ta hãy học cách phó thác bản thân cho thánh ý Chúa để cuộc sống của chúng ta có thể là lời đáp trả cho những điều tốt đẹp đã nhận được. Xin Chúa ban phước lành cho anh chị em!

Sau đó, Đức Giáo Hoàng chào đón các tín hữu hiện diện tại Sân Petriano:

Chào buổi sáng một lần nữa! Cảm ơn sự kiên nhẫn của anh chị em! Xin chân thành cảm ơn tất cả mọi người vì sự kiên nhẫn và sự hiện diện của anh chị em, đó là một dấu chỉ rất tốt đẹp cho sự hiệp nhất của chúng ta trong ngày lễ này. Tất cả chúng ta đều muốn canh tân đức tin của mình. Hôm nay là Ngày Thánh Monica, ngày mai là Ngày Thánh Augustinô, Đấng đã kêu gọi tất cả chúng ta luôn hiệp nhất trong Chúa Kitô. Chúng ta hãy sống đức tin này trên cuộc hành hương của mình!

Xin Chúa ban phước lành của Thiên Chúa Toàn Năng, Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần, xuống trên anh chị em và ở lại cùng anh chị em luôn mãi. Amen.

Chúc mừng ngày lễ và xin cảm ơn!

Cuối cùng, Đức Thánh Cha đã ngỏ lời với các tín hữu tại Vương cung thánh đường Thánh Phêrô:

Nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần, xin ban bình an cho anh chị em!

Tôi tin rằng anh chị em đã theo dõi toàn thể buổi yết kiến; tôi xin cảm ơn sự hiện diện và cả sự kiên nhẫn của anh chị em! Đây cũng là dấu chỉ sự hiện diện của Thánh Thần Thiên Chúa, Đấng luôn ở cùng chúng ta. Trong cuộc sống, chúng ta thường muốn nhận được một câu trả lời ngay lập tức, một giải pháp tức thời, và vì lý do nào đó, Chúa bắt chúng ta phải chờ đợi, và có rất nhiều điều để học hỏi. Tuy nhiên, như chính Chúa Giêsu đã dạy chúng ta, chúng ta phải có niềm tin chỉ đến từ việc biết rằng chúng ta là con cái của Thiên Chúa, và rằng Thiên Chúa luôn ban cho chúng ta ân sủng của Người.

Người không phải lúc nào cũng xóa bỏ nỗi đau của chúng ta, Người không phải lúc nào cũng xóa bỏ đau khổ của chúng ta, nhưng Người nói với chúng ta rằng Người luôn gần gũi chúng ta. Thiên Chúa luôn ở cùng chúng ta, và chúng ta phải canh tân đức tin này. Thiên Chúa luôn ở cùng chúng ta, và đó là lý do tại sao chúng ta hạnh phúc.

Anh chị em thân mến, xin Thiên Chúa chúc lành cho tất cả anh chị em ngày hôm nay, xin Người đồng hành cùng anh chị em, cùng chúng ta, với tư cách là Giáo hội, và xin Người giúp chúng ta luôn là một gia đình, một sự hiệp thông đức tin làm chứng cho thế giới về sự hiện diện của tình yêu Thiên Chúa.

Giờ đây, tôi ban phép lành cho tất cả anh chị em, cầu xin Chúa ban ơn sủng, tình yêu và lòng thương xót của Người xuống trên mỗi người anh chị em.